top of page

Food Tour Hà Nội – Hương Vị Níu Chân Tôi A80

  • Ảnh của tác giả: Ci
    Ci
  • 4 ngày trước
  • 11 phút đọc

Tôi trở về Hà Nội đúng dịp Đại lễ A80. Thành phố rực rỡ cờ hoa, người người đổ ra đường, không khí vừa trang nghiêm, vừa rộn ràng. Nhưng giữa những khoảnh khắc lịch sử ấy, tôi lại thấy lòng mình hướng về một điều rất đỗi riêng tư: ẩm thực. Không phải những món ăn sang trọng, mà là những hương vị thân quen, gắn liền với ký ức, với tuổi thơ, với những ngày rong ruổi không lo toan.



Bánh Cuốn Ông Tới – 31 Hồng Phúc


Bánh cuốn ở đây không phải kiểu “ăn cho no” – mà là kiểu ăn để cảm nhận. Cảm nhận từ cái mềm mịn của lớp bánh, cái thơm của hành phi, cái đậm đà của nước chấm, và cái ấm lòng của từng miếng thịt nướng thả trong tô.


Lớp bánh được tráng mỏng đến mức gần như trong suốt, mềm mà không nhão, mịn mà không dính. Nhân bên trong là thịt băm trộn mộc nhĩ – không quá nhiều gia vị, giữ được vị ngọt tự nhiên, ăn vào thấy rõ độ tươi và sạch. Trên mặt bánh là hành phi vàng ruộm, giòn tan, thơm nức – thứ topping nhỏ nhưng làm nên linh hồn món ăn.



Điểm đặc biệt là tô nước chấm – không phải loại mắm pha loãng thông thường, mà là một bát nước dùng nóng hổi, trong veo, có vị mặn ngọt vừa phải, thơm mùi tiêu và hành. Trong tô có vài miếng thịt nướng cháy cạnh, mềm mà vẫn giữ được độ dai, thấm vị, ăn vào là thấy ngay cái “chất” Hà Nội.


Ăn kèm là đĩa rau sống: xà lách, kinh giới, tía tô… tất cả đều tươi rói, sạch sẽ, giúp cân bằng vị béo của bánh cuốn. Gắp một miếng bánh, chấm ngập vào nước mắm, ăn cùng rau – mọi thứ như tan ra trong miệng, để lại dư vị dịu dàng, rất Hà Nội.


Nộm Bích – Nguyễn Khuyến


Nộm ở đây không chỉ là món chính – mà là cả một “bữa tiệc ăn vặt” đúng nghĩa. Một tô nộm đầy đặn với đu đủ bào sợi giòn rụm, rau thơm tươi rói, lạc rang vàng ươm, thịt bò khô cay nhẹ, và những miếng bánh đa nem chiên giòn tan. Tất cả được trộn đều với nước mắm chua ngọt, cay nhẹ, thơm mùi tỏi và ớt – ăn vào là thấy ngay cái chất Hà Nội: vừa đậm đà, vừa tinh tế.


nộm bích nộm bò khô

Nhưng điều khiến tôi bất ngờ nhất lại nằm ở góc khay – một phần bánh bột lọc tôm thịt, được bày trên lá chuối xanh mướt. Những chiếc bánh nhỏ xinh, trong veo như giọt sương, để lộ phần nhân tôm đỏ au và miếng thịt ba chỉ nhỏ bên trong. Vỏ bánh dai dai, mềm mịn, khi cắn vào thì nhân tôm thịt bung ra, thơm lừng, đậm vị. Trên mặt bánh là lớp hành phi giòn tan, vàng ruộm, thêm chút mỡ hành béo nhẹ – tất cả hòa quyện lại thành một món ăn vừa dân dã, vừa quyến rũ.


Ăn bánh bột lọc cùng nộm, tôi thấy mình như đang sống lại những buổi chiều tan học, túm tụm cùng bạn bè ở vỉa hè, vừa ăn vừa cười, vừa kể chuyện trên trời dưới đất. Có những món ăn không cần phải sang trọng – chỉ cần đúng vị, đúng người, đúng lúc – là đủ để trở thành ký ức.


Ốc 1A – Đinh Liệt


Có những quán ăn không cần biển hiệu to, không cần quảng cáo rầm rộ – chỉ cần một lần ghé là nhớ mãi. Ốc 1A Đinh Liệt là kiểu quán như thế. Nằm lọt thỏm giữa phố cổ, bàn ghế nhựa, khay đỏ, bát xanh, nhưng lúc nào cũng đông nghịt người. Không khí lúc nào cũng rôm rả, mùi sả, mùi tỏi phi, mùi ốc xào me cứ thế quyện vào nhau, thơm lừng cả một góc phố.


Ốc ở đây đủ loại: ốc mít, ốc hương, ngao, sò lông, mỗi món một kiểu chế biến – luộc, xào me, xào bơ tỏi, hấp sả. Tôi gọi một bát ốc xào me – nước sốt sánh, chua ngọt vừa phải, cay nhẹ, thơm mùi tỏi phi và lá chanh. Ốc béo, giòn, không tanh, ăn vào là thấy ngay cái “chất” Hà Nội: đậm đà, thẳng thắn, không màu mè.


ốc luộc ngao hấp

Đi kèm là nước chấm mắm gừng – loại mắm pha theo kiểu riêng, có tỏi, ớt, lá chanh thái chỉ, thêm chút đường và nước cốt quất. Chấm miếng ốc vào, vị cay nồng lan tỏa, nhưng lại không gắt – kiểu cay khiến bạn xuýt xoa nhưng vẫn muốn ăn tiếp.


Và rồi, như một phần không thể thiếu của combo ăn vặt Hà Nội, tôi gọi thêm nem chua rán. Nem ở đây nhỏ xinh, được rán vàng đều, giòn bên ngoài, mềm bên trong. Vị chua nhẹ của nem quyện với lớp vỏ giòn rụm, chấm cùng tương ớt cay cay – đúng kiểu “ăn chơi mà không chơi”. Nem nóng hổi, thơm mùi thịt lên men, ăn vào là thấy ngay cái vị đặc trưng không lẫn đi đâu được.


Cuối cùng, tôi gọi một ly nước mía đá – tưởng là món phụ, ai ngờ lại thành “ngôi sao phụ”. Ly nước mía mát lạnh, ngọt thanh, không gắt, có mùi thơm nhẹ của mía tươi, thêm vài lát quất mỏng và đá viên giòn tan. Uống một ngụm là thấy mát từ cổ xuống bụng, như xua tan hết cái nóng, cái cay, cái mặn của món ốc và nem.


Ngồi ở Đinh Liệt, giữa phố cổ đông đúc, vừa ăn ốc, vừa gặm nem, vừa uống nước mía, tôi thấy mình như đang sống lại những buổi tối không cần lý do – chỉ cần một đứa rủ là cả nhóm kéo nhau đi ăn, cười nói rôm rả, chẳng lo nghĩ gì nhiều.


Xôi Mây – 31 Lý Thường Kiệt


Xôi Mây là kiểu quán mà bạn chỉ cần đi ngang qua, ngửi thấy mùi hành phi là tự động quay đầu lại. Món xôi xéo ở đây đúng kiểu Hà Nội gốc – xôi nếp vàng óng, dẻo thơm, được đồ kỹ nên từng hạt xôi tơi mà vẫn kết dính, không bị nhão hay khô.


Phần xéo – tức là đậu xanh đồ chín, tán nhuyễn – được rắc đều lên mặt xôi, tạo thành lớp bùi béo, thơm nhẹ, vàng mịn như nhung. Trên cùng là hành phi giòn tan, vàng ruộm, thơm nức mũi – thứ topping không thể thiếu, khiến món xôi vừa có độ giòn, vừa dậy mùi.


xôi xéo trứng lòng đào

Điểm nhấn nằm ở quả trứng lòng đào – lòng đỏ sánh mịn, béo ngậy, khi cắt ra thì chảy nhẹ xuống lớp xôi bên dưới, quyện cùng đậu xanh và hành phi, tạo nên một tổ hợp vị giác vừa mặn, vừa béo, vừa thơm. Lòng trắng trứng mềm, không quá dai, ăn vào thấy rõ độ tươi và độ chín vừa tới.


Ăn một thìa xôi, bạn sẽ cảm nhận được độ dẻo của nếp, độ bùi của đậu, độ giòn của hành, và độ béo ngậy của trứng – tất cả hòa quyện lại, không món nào lấn át món nào, mà cùng nhau tạo nên một trải nghiệm ẩm thực đầy đặn, ấm lòng.


Lòng Rán – Nguyễn Siêu


Nếu Hà Nội có một “thánh địa ăn vặt đêm”, thì phố Nguyễn Siêu chắc chắn nằm trong danh sách. Và trong đó, lòng rán – nầm rán là combo khiến bao người mê mẩn, ăn một lần là nhớ mãi.


lòng rán, nầm rán

Lòng rán ở đây được làm sạch kỹ, rán vàng đều, giòn rụm bên ngoài nhưng bên trong vẫn giữ được độ mềm, không bị khô hay dai. Miếng lòng có màu nâu vàng óng, thơm mùi mỡ hành, rắc thêm chút hành lá thái nhỏ cho dậy mùi. Khi cắn vào, bạn sẽ cảm nhận được lớp vỏ giòn tan, rồi đến phần ruột mềm, béo nhẹ – kiểu béo không ngấy, mà rất “đã”.


Nầm rán – tức là phần vú bò – được thái lát mỏng, ướp vừa miệng, rồi nướng hoặc rán trên chảo nóng. Miếng nầm mềm, thơm, có độ dai nhẹ, ăn vào thấy rõ vị ngọt của thịt. Trên mặt là lớp hành tây thái mỏng, rau sống, thêm chút tiêu và muối chấm – đơn giản nhưng cực kỳ cuốn.


Đi kèm là bát nước chấm màu cam – có thể là tương ớt pha hoặc sốt đặc biệt của quán. Vị cay nhẹ, ngọt ngọt, chấm miếng lòng hay nầm đều hợp. Bên cạnh còn có đĩa bún trắng – để ăn kèm, giảm độ béo, và giúp món ăn thêm phần đầy đặn.


Ngồi ở Nguyễn Siêu, giữa phố phường tấp nập, vừa gắp lòng rán chấm sốt, vừa nhâm nhi nầm rán thơm lừng, tôi thấy mình như đang sống lại những đêm Hà Nội mát trời – không cần lý do, chỉ cần một cái bụng đói và một người bạn rủ rê.


Hủ Tiếu Trộn Hoành Thánh Minh Ngọ


Món này là kiểu “nhìn đã thấy ngon, trộn lên là không dừng được”. Một tô hủ tiếu trộn đầy đặn, màu sắc bắt mắt, mùi thơm bốc lên từ hành phi, từ nước sốt, từ lớp hoành thánh chiên vàng ruộm nằm kiêu hãnh trên mặt.


hủ tíu trộn hoành thánh

Sợi hủ tiếu mềm, dai nhẹ, không bị bở, được trộn đều với nước sốt đậm đà – có vị mặn ngọt, cay nhẹ, thơm mùi dầu hành và xì dầu. Trên mặt là rau xà lách tươi, đậu phộng rang giòn, hành phi vàng ruộm, và vài cọng rau thơm xanh mướt. Tất cả như một bản phối hoàn hảo giữa giòn, mềm, béo, thơm.


Điểm nhấn là miếng hoành thánh chiên – lớp vỏ giòn tan, nhân thịt bên trong đậm vị, ăn vào là nghe rõ tiếng “rộp” giòn rụm. Có thêm vài giọt tương ớt đỏ au rưới lên – vừa đẹp mắt, vừa tăng độ kích thích vị giác.


Trộn đều lên, gắp một đũa đầy đủ cả hủ tiếu, rau, đậu phộng, hoành thánh – ăn vào là thấy ngay cái “chất” của món ăn đường phố Hà Nội: không cầu kỳ, nhưng đầy đủ, đậm đà, và rất dễ ghiền.


Chè Lộc Tài – Hàng Điếu


Nếu Hà Nội có một nơi khiến bạn vừa mát lòng vừa mát dạ sau một ngày ăn mặn, thì đó chính là Chè Lộc Tài. Quán nằm trên phố Hàng Điếu, không quá lớn, nhưng lúc nào cũng đông khách. Không gian bên trong mang đậm chất xưa – tường gạch, bàn gỗ, đèn vàng, tranh treo tường – vừa ấm cúng, vừa có chút hoài niệm.



Trên bàn là những bát chè đủ màu sắc, mỗi bát là một thế giới riêng. Có bát chè khúc bạch mát lạnh, mềm mịn, thơm mùi sữa, ăn vào là tan ngay trong miệng. Có bát chè thập cẩm với đậu xanh, thạch đen, trân châu, nước cốt dừa – vị ngọt thanh, không gắt, béo nhẹ, mát rượi. Có bát chè sương sa hạt lựu, với những viên thạch nhỏ xíu, giòn giòn, dai dai, ăn vui miệng vô cùng.


Điểm chung của tất cả các món chè ở đây là vị ngọt vừa phải, nguyên liệu tươi, sạch, và được chế biến cẩn thận. Nước cốt dừa béo nhưng không ngấy, đá bào mịn, mát lạnh, ăn vào là thấy cả người dịu lại.


Ngồi trong không gian đậm chất Hà Nội, vừa ăn chè, vừa nghe tiếng thì thầm trò chuyện, tiếng muỗng chạm vào thành bát, tôi thấy mình như đang sống chậm lại – để cảm nhận rõ hơn từng vị ngọt, từng hơi mát, từng khoảnh khắc yên bình giữa lòng phố cổ.


Há Cảo – Hàng Bồ


Nếu bạn đang lang thang phố cổ và bỗng dưng thèm một món gì đó vừa giòn, vừa thơm, vừa “ăn chơi mà no thiệt”, thì hãy rẽ vào Hàng Bồ. Ở đây có một khay đồ chiên vàng ruộm, nhìn thôi là muốn gọi ngay một phần đầy đủ: há cảo, bánh gối, rau sống và nước chấm.


Há cảo ở đây nhỏ xinh, vỏ mỏng, chiên vàng đều, giòn rụm bên ngoài nhưng vẫn giữ được độ mềm bên trong. Nhân tôm thịt bên trong đậm đà, thơm mùi tiêu và hành, ăn vào là thấy ngay độ tươi và kỹ lưỡng trong cách làm. Mỗi miếng há cảo như một “cú chạm” giòn tan giữa răng và vị giác.


há cả bánh gối

Bánh gối thì to hơn, vỏ dày hơn, nhưng vẫn giòn đều, không bị ngấy. Nhân bên trong là hỗn hợp thịt xay, miến, mộc nhĩ, cà rốt – tất cả được nêm vừa vặn, không quá mặn, không quá ngọt. Cắn một miếng là thấy nhân đầy đặn, thơm lừng, ăn kèm rau sống và nước chấm là “chuẩn bài”.


Nước chấm ở đây là loại mắm pha chua ngọt, có thêm dưa góp – cà rốt, đu đủ ngâm giòn giòn, chua nhẹ, giúp cân bằng vị béo của đồ chiên. Gắp một miếng bánh, chấm ngập vào nước mắm, ăn cùng rau sống – mọi thứ hòa quyện lại, vừa giòn, vừa mát, vừa đậm đà.


Ngồi ở Hàng Bồ, giữa dòng người qua lại, vừa ăn há cảo bánh gối, vừa hít hà mùi thơm của đồ chiên, tôi thấy mình như đang sống lại những buổi chiều Hà Nội – không cần lý do, chỉ cần một cái bụng đói và một góc phố quen.


Mì Trộn Indomie – Món “Lạ Mà Quen”


Có những món ăn không nằm trong danh sách “phải thử” khi về Hà Nội, nhưng một khi đã thử rồi thì lại cứ muốn quay lại. Mì trộn Indomie là một món như thế – tưởng là món ăn vặt đơn giản, ai ngờ lại gây thương nhớ.


mì trộn indomie

Một đĩa mì trộn đầy đặn, sợi mì Indomie được trụng vừa tới – dai nhẹ, vàng óng, thấm đều nước sốt đậm đà. Sốt ở đây không chỉ là gói gia vị có sẵn, mà được biến tấu thêm: có vị mặn ngọt, cay nhẹ, thơm mùi hành phi và dầu tỏi. Trộn đều lên, mì bóng lên một lớp dầu mỏng, thơm nức mũi.


Trên mặt mì là một loạt topping “ăn là ghiền”: trứng lòng đào chiên, lòng đỏ sánh mịn, béo ngậy, khi trộn vào mì thì quyện lại thành một lớp sốt tự nhiên. Có thêm xúc xích chiên, cá viên, nấm, và đôi khi là cả rau cải hoặc hành phi – mỗi thứ một chút, nhưng đủ để tạo nên một tổ hợp vị giác vừa giòn, vừa mềm, vừa béo, vừa cay.


Ăn một đũa mì, kéo theo cả trứng, xúc xích, cá viên – mọi thứ hòa quyện lại, không món nào lấn át món nào, mà cùng nhau tạo nên một trải nghiệm “ăn chơi mà no thiệt”. Món này không sang trọng, không truyền thống, nhưng lại rất Hà Nội hiện đại – kiểu món ăn đường phố được giới trẻ yêu thích, vừa tiện, vừa ngon, vừa vui.


Hà Nội Trong Những Ngày Rực Rỡ Nhất Năm


Tôi trở về Hà Nội đúng vào thời điểm thành phố đang khoác lên mình chiếc áo lễ hội lộng lẫy nhất trong nhiều năm trở lại đây. Đại lễ A80 – kỷ niệm 80 năm Quốc khánh 2/9 – không chỉ là một sự kiện chính trị trọng đại, mà còn là dịp để Hà Nội bừng sáng trong từng góc phố, từng nhịp sống.



Từ những con đường lớn như Tràng Tiền, Hàng Khay, Nguyễn Thái Học, đến những ngõ nhỏ trong khu phố cổ, đâu đâu cũng rực rỡ sắc đỏ của cờ Tổ quốc, băng rôn, pano, đèn lồng. Những dãy cờ nối tiếp nhau bay phấp phới trong gió thu, khiến cả thành phố như biến thành một sân khấu ngoài trời – nơi mỗi người dân đều là một phần của bản hòa ca tự hào dân tộc.


Tôi đi qua phố Ấu Triệu, nơi những quán cà phê nhỏ xinh đồng loạt treo cờ, ánh nắng vàng rọi qua từng ô cửa sổ, tạo nên một khung cảnh vừa hiện đại, vừa đậm chất Hà Nội xưa. Ở phố Nguyễn Quang Bích, những biệt thự Pháp cổ phủ rêu phong được điểm xuyết bởi sắc cờ đỏ, tạo nên một vẻ đẹp vừa lãng mạn, vừa trang nghiêm.


Không khí lễ hội không chỉ hiện diện ở cảnh quan, mà còn lan tỏa trong từng ánh mắt, nụ cười. Người dân mặc áo dài, áo đỏ, tay cầm cờ nhỏ, háo hức chờ đợi những đoàn diễu binh đi qua. Tiếng trống, tiếng nhạc, tiếng reo hò vang lên từ khắp các tuyến phố, khiến tôi không khỏi xúc động. Có những khoảnh khắc, tôi chỉ muốn đứng lại thật lâu, để ghi nhớ từng chi tiết – từ những bước chân đều tăm tắp của đoàn quân, đến ánh mắt tự hào của những cụ già đứng bên vỉa hè.


Hà Nội trong dịp A80 không chỉ đẹp – mà còn thiêng liêng. Đó là vẻ đẹp của một thành phố đang sống trong ký ức và hiện tại, trong truyền thống và đổi mới, trong lòng người và trong từng món ăn.

Bình luận


Đăng Ký Thông Báo

Bạn đã đăng ký thành công 🫶

bottom of page